Nguồn: Ba Sàm
Ghi chú: Lý Hồng Mai, bình luận gia của Nhân Dân Nhật Báo ở Bắc Kinh, đã được tác giả Lưu Nguyễn của bài báo “Ðừng nhắm mắt nói bừa!” trên tờ Công An Nhân Dân gọi là “bình luận viên ‘giống cái’”.
Việt Nam phải nhận ra điều nguy hiểm!
15:16, ngày 20 tháng 6 năm 2011
Nhân Dân Nhật Báo
Bởi Lý Hồng Mai
Từ ngày 13 tháng 6, Việt Nam đã tổ chức cuộc tập trận bắn đạn thật ở biển Nam Trung Hoa lần đầu tiên giữa lúc căng thẳng với Trung Quốc đang gia tăng, sau đó ban hành một nghị định quy định cụ thể ai sẽ được miễn quân sự trong thời gian chiến tranh.
Đáp lại, Trung Quốc tuyên bố là sẽ không sử dụng vũ lực để giải quyết tranh chấp biên giới biển ở Biển Đông.
Có lẽ, do nhận thức một thực tế là “kẻ yếu về quân sự”, một cách rất hiếm hoi, Việt Nam có thể được quốc tế ủng hộ và thu hút được sự đồng cảm nên Trung Quốc phải bước lên với một chút cẩn trọng hơn.
Mặt khác, Việt Nam có kiểu chơi tay trên trong hơn 32 năm làm Trung Quốc tức giận điên cuồng, không chỉ là bất thường, mà còn là sự khiêu khích sâu sắc. Một lý do có thể là Việt Nam, giống như các nước khác chung quanh biển Nam Trung Hoa, vẫn ấp ủ nhiều ảo tưởng vào bàn tay giúp đỡ của Mỹ, một khi cuộc cải vã làm trầm trọng dẫn đến chiến tranh.
Việt Nam đã thông báo chi tiết một phần dự thảo quân sự có hiệu lực từ ngày 01 tháng 8. Nghị định, do Thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng công bố, cho biết những người sẽ được miễn dịch, được xem như là một thông điệp cho đối tượng trong nước rằng Việt Nam sẽ “đứng lên cho quyền của mình chống lại một Trung Quốc hung hăng”.
Ngoài ra, Việt Nam cũng đã công bố một kế hoạch 8,1 tỷ USD để phát triển tuyến du lịch đến Nanshas (Trường Sa) và quần đảo khác ở phía bắc, quần đảo Xishas (Hoàng Sa), thu hút các nhóm thu nhập cao và “nhân vật yêu nước”.
Các quần đảo được coi là các tiền đồn chiến lược với tiềm năng to lớn về trữ lượng dầu và khí đốt, và ngư trường phong phú, bây giờ là trung tâm của một cuộc tranh cãi nóng bỏng.
Trong khi đó, khoảng 300 người Việt Nam đã phát động cuộc biểu tình chống Trung Quốc tuần thứ ba giữa lúc căng thẳng leo thang trong biển Nam Trung Hoa. Họ tụ tập gần Đại sứ quán Trung Quốc tại thủ đô Hà Nội, và diễu hành qua các đường phố, la hét “Đả đảo Trung Quốc!” và đòi hỏi “hàng xóm hùng mạnh phương bắc ra khỏi lãnh thổ Việt Nam.” Một đám đông cũng tập trung ở thành phố Hồ Chí Minh phía Nam.
Một số chính trị gia Việt Nam cũng đã nói hoặc viết các tác phẩm hài hước kêu gọi Trung Quốc hiểu biết “nền tảng đạo đức cao” và đình chỉ hoạt động tuần tra thường lệ trong khu vực tranh chấp để tránh bất kỳ xung đột có thể xảy ra. Cho đến nay, dù sao, cả hai bên đang đào gót chân của nhau.
“Nền tảng đạo đức cao” thường dùng để nhắc đến đề xuất của Trung Quốc trong ngày Đặng Tiểu Bình đề nghị “gác tranh chấp và theo đuổi phát triển chung”.
Khi Trung Quốc gia nhập vào quan hệ ngoại giao với các nước Đông Nam Á vào những năm 1970 và 1980, trong cuộc hội đàm với các nhà lãnh đạo của các nước này, Đặng Tiểu Bình đã đưa ra đề nghị hợp lý nêu trên để giải quyết tranh chấp về quần đảo Nanshas (Trường Sa): Quần đảo Nanshas (Trường Sa) đã là một phần lãnh thổ của Trung Quốc kể từ thời cổ đại. Nhưng tranh chấp đã xảy ra trên các hòn đảo từ những năm 1970. Xem xét một thực tế là Trung Quốc có quan hệ tốt với các nước liên quan, hiện nay chúng tôi muốn gác vấn đề này lại và tìm kiếm một giải pháp chấp nhận được cho cả hai bên sau này. Chúng ta nên tránh xung đột quân sự về vấn đề này và nên theo đuổi một cách tiếp cận phát triển chung.
Đặng Tiểu Bình một lần nữa đưa ra ý tưởng này khi ông gặp Tổng thống Philippines Aquino khi đến thăm vào tháng Tư, 1988. Đặng Tiểu Bình nói: “Theo quan điểm của quan hệ hữu nghị giữa hai nước chúng ta, hiện nay chúng ta có thể gác qua một bên vấn đề này và có cách tiếp cận cho việc theo đuổi phát triển chung.” Cả Tổng thống Aquino và Phó Tổng thống Laurel phản ứng tích cực với sáng kiến của Đặng Tiểu Bình.
Khái niệm “gác tranh chấp và theo đuổi phát triển chung” có bốn yếu tố sau đây: 1. Chủ quyền các vùng lãnh thổ liên quan thuộc về Trung Quốc. 2. Khi điều kiện chưa chín muồi để mang lại một giải pháp toàn diện về tranh chấp lãnh thổ, thảo luận về vấn đề chủ quyền có thể được hoãn lại để gác sang một bên tranh chấp. Gác tranh chấp sang một bên không có nghĩa là từ bỏ chủ quyền. Mà chỉ là để lại những tranh chấp sang một bên trong thời gian hiện nay. 3. Các vùng lãnh thổ tranh chấp có thể phát triển theo cách liên kết. 4. Mục đích của việc phát triển chung là tăng cường hiểu biết lẫn nhau thông qua hợp tác và tạo điều kiện cho việc giải quyết cuối cùng của chủ quyền lãnh thổ.
Tuy nhiên, sau nhiều năm ngoại giao kín đáo và kiên nhẫn về biển Nam Trung Hoa một cách vặt vảnh, cả Trung Quốc và ASEAN đang có dấu hiệu mệt mỏi do không có tiến bộ về hướng giải quyết.
Tuy nhiên, điều đó không có nghĩa đang là thời gian thuận lợi cho Việt Nam hay “người nộp đơn” khác vồ ngay lấy “cơ hội” để “giải quyết một tài khoản cũ” với Trung Quốc. Thật vậy, Trung Quốc đã giành được sự chấp thuận của ASEAN để giải quyết hòa bình các tranh chấp, nhưng không có thỏa thuận về xử phạt cho những ai vi phạm nguyên tắc. Và quả thực, Trung Quốc đã cho biết họ sẽ không bao giờ chuyển sang sử dụng vũ lực để giải quyết tranh chấp với láng giềng, mặc dù Trung Quốc đã cảnh báo các quốc gia khác đứng bên ngoài tranh chấp đang diễn ra tại biển Nam Trung Hoa, sau một yêu cầu của Việt Nam đầu tuần này cho quốc tế tham gia vào tranh chấp.
Tuy nhiên, điều đó không bao giờ có thể là “cơ hội” phục vụ cho bất kỳ quốc gia nào có tham vọng vô bờ bến, bao gồm Việt Nam. Trung Quốc đề nghị giải quyết tranh chấp thông qua thương lượng hòa bình, nhưng không bao giờ lo ngại những thách thức từ bên ngoài. Hơn nữa, Trung Quốc sẽ không bao giờ di chuyển một phân đối với lợi ích cốt lõi về chủ quyền và toàn vẹn lãnh thổ và sẽ luôn luôn đứng lên với bất cứ giá nào.
Do đó, điều rất thích hợp cho Việt Nam là kiềm chế tham vọng xa vời trên biển Nam Trung Hoa, và đừng hy vọng gắn bó với Mỹ, vì lý do đơn giản là một khi Mỹ cảm thấy lợi ích riêng bị đe dọa sẽ sẵn sàng hy sinh lợi ích của các nước chung quanh biển Nam Trung Hoa.
Các bài viết trong cột này chỉ thể hiện ý kiến của tác giả. Họ không đại diện cho quan điểm của Nhân dân Hàng ngày hoặc Nhân dân Hàng ngày Online.
Vietnam should wake up to Danger!
15:16, June 20, 2011
People’s Daily
By Li Hongmei
15:16, June 20, 2011
People’s Daily
By Li Hongmei
Starting June 13, Vietnam first staged live-fire drills in the South China Sea amid rising tensions with China, then issued a decree specifying who would be exempt from military call-up in a time of war.
In response, China said it will not resort to the use of force to resolve maritime border disputes in the South China Sea.
Perhaps, it is due to the consciousness of the fact that as a “military underdog”, Vietnam might well rally international support and garner others’ sympathy that China has to be treading a little more carefully.
On the flip side, Vietnam takes the first ever preemptive move over the 32 years to infuriate China, which is not only unusual, but thought-provoking. One reason might be Vietnam, like other countries on the periphery of South China Sea, still cherishes high illusions of the U.S. helping hand, once the spat exacerbates into a war.
Vietnam has for its part announced details of a military draft to take effect from August 1. The decree, announced by Prime Minister Nguyen Tan Dung, outlines who would be exempt from any call-up, in what has been interpreted as a message for a domestic audience that Vietnam will “stand up for its rights against an aggressive China.”
Also, Vietnam has announced an 8.1-billion-dollar plan to develop tourist routes to the Nanshas (Spratlys) and another archipelago to the north, the Xishas (Paracels), attracting the high-income groups and “patriotic personage”.
The archipelagos are considered strategic outposts with potentially vast oil and gas reserves and rich fishing grounds, and now the center of a sizzling squabble.
Meanwhile about 300 Vietnamese launched a third week of protests against China amid escalating tensions in the South China Sea. They gathered near the Chinese Embassy in the capital, Hanoi, and marched through the streets, yelling “Down with China!” and demanding the “powerful northern neighbor stay out of Vietnam’s territory.” Crowds also gathered in southern Ho Chi Minh City.
Some Vietnamese politicians also said or wrote funny pieces calling on China to seize the “moral high ground” and suspend its routine patrol activities in the disputed areas to avoid any possible accidental conflict. So far, though, both sides are digging their heels in.
As to “moral high ground”, it generally refers to the Chinese proposal in Deng Xiaoping’s day of “setting aside dispute and pursuing joint development”.
When China entered into diplomatic relations with the Southeast Asian countries in the 1970s and 1980s, during talks with the leaders of these countries, Deng Xiaoping made the above reasonable proposal for resolving disputes over the Nansha Islands: The Nansha Islands have been an integral part of China’s territory since the ancient times. But disputes have occurred over the islands since the 1970s. Considering the fact that China has good relations with the countries concerned, we would like to set aside this issue now and explore later a solution acceptable to both sides. We should avoid military conflict over this and should pursue an approach of joint development.
Deng Xiaoping once again brought up this idea when he met visiting Filipino President Aquino in April, 1988. Deng said: “In view of the friendly relations between our two countries, we can set aside this issue for the time being and take the approach of pursuing joint development.” Both President Aquino and Vice President Laurel responded positively to Deng Xiaoping’s initiative.
The concept of “setting aside dispute and pursuing joint development” has the following four elements: 1. The sovereignty of the territories concerned belongs to China. 2. When conditions are not ripe to bring about a thorough solution to territorial dispute, discussion on the issue of sovereignty may be postponed so that the dispute is set aside. To set aside dispute does not mean giving up sovereignty. It is just to leave the dispute aside for the time being. 3. The territories under dispute may be developed in a joint way. 4. The purpose of joint development is to enhance mutual understanding through cooperation and create conditions for the eventual resolution of territorial ownership.
However, after years of discreet and patient diplomacy over bickering over the South China Sea, both China and ASEAN are showing signs of fatigue as there has been no progress yet towards a resolution.
But, that does not mean it is currently an opportune time for Vietnam or other “claimants” to pounce on “the chance” to “settle an old account” with China. Indeed, China has won the approval of ASEAN for peaceful settlement of the disputes, but no agreement on punishment for anyone who violates the principle. And indeed, China has said it will never turn to the use of force to settle the disputes with neighbors, although China has warned other countries to stay out of an ongoing dispute in the South China Sea, following a request by Vietnam earlier this week for international involvement in the dispute.
Nevertheless, it could never be “the chance” at the disposal of any country with boundless ambition, Vietnam included. China proposes to settle disputes through peaceful negotiations, but never fears challenges from outside. Moreover, China will never move an inch on its core interest of sovereignty and territorial integrity and will always stand up for that at any cost.
Therefore, it is highly advisable for Vietnam to rein in its overreaching ambition over the South China Sea, and dim its hope pinned on the U.S., for the simple reason that once the U.S. feels its own interests threatened, it will readily sacrifice the interests of the Asian countries on the periphery of South China Sea.
The articles in this column represent the author’s views only. They do not represent opinions of People’s Daily or People’s Daily Online.
------------------
*****
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét