++ Hãy đến với nhau bằng tấm lòng trung thực!++

Thứ Năm, 25 tháng 8, 2011

Thông báo về việc đóng Blog

Đôi lời kính cáo với bạn đọc!


Do điều kiện riêng về gia đình và kinh doanh, vì vậy tôi tạm đóng Blog kể từ tối hôm nay 25/8/2011; khi nào có điều kiện hoạt động trở lại, tôi sẽ thông báo sau.

Chân thành cảm ơn các bác đã đồng hành trong hơn một năm qua!

Kính cáo!


------------------
*****


17 nhận xét:

  1. Tôi tôn trọng sự lựa chọn của Quý, chúc Quý và gia đình Bình an, thành đạt. Chúng tôi vẫn chờ để gặp lại bạn.
    Dẫu sao tôi và bà con sẽ buồn vì thiếu Nguyễn Hữu Quý. Mong rằng lí do bạn đưa ra là thực, chứ không có những cản trở gì từ phía khác.

    Trả lờiXóa
  2. NGÔI NHÀ QUEN

    Một ngôi nhà quen cữa đã cài
    Khách thân từ đây đến đợi ai
    Lối cũ hôm nay còn chi nữa
    Buồn lắm ai ơi, biết trách ai.
    Ngô Trảo Nha.

    Trả lờiXóa
  3. TIN VỚT VÁT:
    quân nổi dậy đã chiếm dinh phủ của Kadafi, nhưng chưa tìm bắt được ông ta.
    Một doanh nghiệp ở thủ đô Tripoli xin dấu tên đã đề xuất với Ban lãnh đạo quân nổi dậy treo thưởng 1,6 triệu dolas cho ai lấy được đầu Kadafi.
    EU.

    Trả lờiXóa
  4. Đôi lời Thân mến
    Viết trực tiếp
    Nước Đức, 15:40, 2011-08-25


    Chữ rằng: Xuất, Xử, Hành, Tàng,
    Không nhằm bản lợi, không màng hư danh;
    Nhà riêng, lưu mãi chữ TÌNH,
    Còn non còn nước, còn mình còn ta.

    Rất thân mến và trân trọng gửi Anh Nguyễn Hữu Quý,
    Văn Đức

    Trả lờiXóa
  5. Tôi mới vô nhà của anh ít bữa, thấy tâm đắc con người anh quá, nên dạo này thường hay vào...Anh có thông báo đóng cửa, cho dù là lý do gì cũng làm tôi lòng buồn trĩu nặng. Xin cảm ơn anh!

    Trả lờiXóa
  6. Chia tay với anh Quý.

    Kính chúc Anh mọi việc an lành và như ý.

    Trân trọng

    Lý Việt

    Trả lờiXóa
  7. Rất mong sớm gặp lại Quý trên trang blog này. Còn gặp ở ngoài đời là chuyện dĩ nhiên rồi, đúng không Quý?

    Trả lờiXóa
  8. Hẹn ngày tái ngộ không xa!!!
    Xin chép lại đây bài VTBT của nhà văn NQL để làm kỷ niệm cái ngày chả biết vui hay buồn này.

    ***

    Văn tế nghiã sĩ biểu tình

    Hỡi ôi!

    Hải đảo- Biển Đông; lòng dân trời tỏ.

    Mười năm công đèn sách, chưa chắc còn danh nổi tợ phao; một trận chống Tàu, tuy là mất tiếng vang như mõ.

    Nhớ linh xưa:

    Nhà báo nhà văn; giáo sư tiến sĩ.

    Chưa quen tụ tập, đâu biết biểu tình; chỉ nghiên cứu sinh, ở trong trường bộ.
    Cầm bút nghiên, cầm đèn sách, tay vốn quen làm; tập phản đối, tập đấu tranh, mắt chưa từng ngó.

    Tiếng hải tặc phập phồng hơn mươi tháng, trông tin quan như trời hạn trông mưa; mùi bốn tốt vấy vá đã ba năm, ghét nhu nhược như nhà nông ghét cỏ.

    Bữa thấy ngư dân bị chấn lột, muốn tới ăn gan; ngày xem tàu Hải giám chạy đen sì, muốn ra cắn cổ.

    Biển Đông chủ quyền sáng rõ, há để ai bịa đặt lưỡi bò; hai quần đảo lớn của ta, đâu dung lũ cướp ngày chiếm chỗ.

    Nào đợi ai đòi, ai bắt, phen này xin ra sức biểu tình; chẳng thèm đắp tai cài trốc, chuyến này quyết giương cao cờ, biểu ngữ.

    Khá thương thay:

    Vốn chẳng phải thanh niên trai trẻ, theo dòng phản đối đấu tranh; chẳng qua là tiến sĩ, giáo sư, mến nghĩa xuống đường đi bộ.

    Mấy chục ông nhân sĩ, nào đợi tập rèn; vài trăm chú sinh viên, không chờ bày bố.

    Ngoài cật có một manh cờ đỏ, nào đợi mang học vị học hàm; trong tay cầm biểu ngữ, băng rôn, chi nài sắm huân chương, giải thưởng.

    Biểu ngữ viết bằng than đen mực đỏ, vạch mặt chỉ tên bọn hải tặc kia; băng rôn dùng bằng tấm vải thô, phản đối lũ bá quyền nọ.

    Chi nhọc quan quản gióng trống kì, trống giục, cùng nhau lướt tới, cảnh sát cũng như không; nào sợ lính cơ động đám nhỏ, đám to, dấn bước xông lên, liều mình như chẳng có.

    Kẻ hô vang, người hét ngược, làm cho Khương Du, Chiêu Húc hồn kinh; bọn hè trước, lũ ó sau, trối kệ em Phương Nga líu lưỡi.

    Ôi !

    Những lăm Nhà nước đồng thanh; đâu biết biểu tình vội bỏ.

    Một chắc chủ quyền rằng chữ quyết, nào hay bốn tốt bọc chữ vàng; trăm năm xã tắc ấy chữ thiêng, đâu ngờ chẳng thiêng bằng chế độ.

    Đoái đường Điện Biên Phủ cỏ cây mấy dặm sầu giăng; nhìn chốn Bờ Hồ, già trẻ hai hàng lụy nhỏ.

    Chẳng phải án cướp, án gian đày tới, mà công an vây bắt cho cam tâm; vốn không ai xúi dục đấu tranh, bị đánh đập rủa nguyền cho đáng số.

    Nhưng nghĩ rằng:

    Tấc đất biên cương ơn Tiên tổ, tài bồi cho nước nhà ta; Hải đảo- Biển Đông Tổ quốc, mắc mớ chi ông cha nó.

    Vì ai khiến quan quân khó nhọc, ăn tuyết nằm sương; vì ai xui đồn lũy tan tành, xiêu mưa ngã gió.

    Sống làm chi theo quân tả đạo, quăng vùa hương xô bàn độc, thấy lại thêm buồn; sống làm chi ở chốn quan trường, chia dự án, gặm biên cương, nghe càng thêm hổ.

    Thà thác mà đặng câu địch khái, về theo tổ phụ cũng vinh; hơn còn mà chịu chữ đầu Tàu, ở với lưu manh rất khổ.

    Ôi thôi thôi !

    Phạm Duy Hiển đau chân dân dìu cõng, tấm lòng son gửi lại bóng trăng rằm; Nguyễn Quang A bền bỉ giấu hờn, tủi phận bạc trôi theo dòng nước đổ.

    Đau đớn bấy, Hồng Kiên lên xe bus, bọn nít ranh gọi ông lão bằng thằng; não nùng thay, Xuân Diện chạy tìm đoàn, cơn bóng xế dật dờ trước ngõ.

    Ôi !

    Một trận khói tan, nghìn năm tiết rỡ.

    Binh tướng nó hãy đóng ở đảo Hoàng Sa, ai làm nên bốn phía mây đen; ông cha ta còn ở Bản Giốc, Biển Đông, ai cứu đặng một phường con đỏ.

    Thác mà trả nước non rồi nợ, danh thơm đồn sáu tỉnh chúng đều khen; thác mà ưng đình miếu để thờ, tiếng ngay trải muôn đời ai cũng mộ.

    Sống đánh giặc, thác cũng đánh giặc, linh hồn theo giúp cơ binh, muôn kiếp nguyện được trả thù kia; sống vì dân, thác cũng vì dân, lời dụ dạy đã rành rành, một chữ ấm đủ đền công đó.

    Nước mắt biểu tình lau chẳng ráo, thương vì hai chữ thiên dân; cây hương nhân sĩ thắp thêm thơm, cám bởi một câu vương thổ.

    Hỡi ôi thương thay !

    Có linh xin hưởng.

    (Phỏng theo Văn tế nghĩa sĩ Cần Giuộc của Nguyễn Đình Chiểu)

    Nguyễn Quang Lập - Cẩn bút - http://quechoa.info/2011/07/19/van-t%E1%BA%BF-bi%E1%BB%83u-tinh/

    Trả lờiXóa
  9. Nhà của Bác tôi vẫn thường hay ghé vào mỗi buổi tối, chia sẻ tin tức cập nhật cùng bác. Bây giờ Bác đóng cửa thì cũng buồn lắm. Mong đây chỉ là sự đi ... vắng nhà!
    Chúc bác vạn sự bình an.

    Trả lờiXóa
  10. Đã chào chủ nhà rồi, nhưng thói quen mỗi khi đi qua lại tạt vào, giờ thấy cửa còn khép tạm, tui lại mò vô đây Quý à. Quý chuẩn bị ra đi, mà bọn tui lại dùng dằng chưa muốn về hẳn đây. Thôi thì nâng li rượu nhạt xa xăm, chúc Quý mọi sự như ý, Quý nhé.

    Trả lờiXóa
  11. em rất cảm ơn các bác về sự tình này; khoảng 2-3 về sáng em mới đóng Blog để bắt đầu từ ngày mai em lo công việc mà bấy lâu em sao nhãng; làm cả anh em trong công ty và gia đình lo lắng...

    Trả lờiXóa
  12. Khi mô về được, vô Đà Lạt
    Nhắn Quý sang nhà bác Sỹ Phu
    Bia tươi rượu nhạt ta nâng cốc
    Sau kéo nhau ra "đá.." trường thành.

    Trả lờiXóa
  13. Bác bận không viết bài nữa, nhưng blog cứ để cho mọi người vào đọc cũng được mà.

    Trả lờiXóa
  14. Khách người mìnhlúc 23:28 25 tháng 8, 2011

    Chúc chủ Blog bình an! Mong lại được ghé thăm và chia sẻ trong tương lai gần!

    Trả lờiXóa
  15. Thật buồn! tôi cũng thường xuyên vào thăm bên bác,mà nay bác lại đóng cửa không tiếp khách.
    Thôi cũng vì việc riêng,mong bác sớm mở cửa đón khách.
    Chúc sức khoẻ và thành công trong cuộc sống.

    Trả lờiXóa
  16. Bac Quy sang Libi lung bac Gadafi de linh thuong do.

    Trả lờiXóa
  17. Best of all casinos in the UK
    Best of all casinos in 카지노사이트 the UK. 바카라 Best of all casinos in the UK. Best of all casinos in the 메리트 카지노 쿠폰 UK Best of all casinos in the UK Best of all casinos in the UK Best of all casinos in the UK Best of all casinos in the UK.

    Trả lờiXóa

Tìm kiếm Blog này