Nguồn: Diễn đàn
Viết ngay sau vụ án TS. Cù Huy Hà Vũ
2-8-2011
2-8-2011
“Có lúc nào như lúc này”
Tôi nhớ câu thoại dữ dội hiên ngang
của người nghệ sĩ đóng vai Trưng Trắc
Một vở cải lương ở Sài Gòn…
“Có lúc nào như lúc này”
Thi Sách bị trói giữa lao tù thái thú
Nước Nam dồn uất hận vào trống đồng
Trưng Trắc đổ lệ tuốt gươm, thù nhà nợ nước.
Tôi nhớ mãi giây phút
Người nghệ sĩ hóa thân
“Ruột gan thiếp bừng bừng lửa đốt”
Cảnh tế sống phu quân
cùng trống đồng linh thiêng ra trận!
Có lúc nào như lúc này
Mỗi phố phường Việt Nam
phập phồng cơn lũ!
nỗi buồn không lúc nào vơi…
Trí thức bạc đầu bỗng gác lại bút nghiên
Không phải vì tuổi tác
Cơ đồ nghiêng
cơ đồ nghiêng
Những tiến sĩ Bắc Hà không đề tên trong hàng bia Văn Miếu
Mang lương tri đặt giữa bia đời.
Những giáo sư bị đẩy xô, bị quát tháo, bị đập bàn
Những nhân sĩ miền Nam lặng đi sau song cửa…
Có lúc nào như lúc này?
Nơi nơi thì thầm về lòng yêu nước
Người người thì thầm về câu thơ ái quốc
Nhà nhà thì thầm về nỗi tồn vong
Có lúc nào như lúc này
Vạn sự thì thầm…
bay khắp quê hương trên lá cây ngọn cỏ
Cụ Rùa Hồ Gươm loét lở
thì thầm điều gì trong lòng thủ đô?
Có lúc nào như lúc này
Câu thơ cổ nhân nghẹn ngào u ám
“Anh hùng di hận kỷ thiên niên”
Nguyễn Trãi chịu tru di bởi án oan Lệ Chi
Ngô Thì Nhậm bị đánh nơi công đường đến chết
xứ sở quen xéo giày trí thức
Muốn anh hùng ư, chỉ còn cái chết
Muốn không chết ư, đừng mài chí anh hùng!
Có lúc nào như lúc này
Ôi tôi không còn nhìn ra gương mặt mẹ…
Tổ quốc ơi những hoàng hôn thế hệ
trở về trong bóng dơi.
* * *
Có lúc nào như lúc này
Người dân tôi bị đánh đập
Tin ấy đọc hàng ngày
Sao lại đánh con người?
Sao lại đánh con người?
Bóng lang thú nhập nhòa trong nhiều nhân dạng
Miên man xa xa những binh đoàn gian ác…
Chừng bao giờ sẽ cắn vào thịt da quê hương?
Móng ngựa móng ngựa
Móng ngựa Mông Nguyên
Năm xưa giày nát cỏ Á - Âu
Từng bại vong trước khí thiêng Đại Việt!
Quân thù đã chết gần 800 năm
Sao móng ngựa vẫn nhiều
Đến nỗi người đi đường phải tránh
Đừng nói gì,
đừng hát gì,
đừng ký tên mình vào đâu,
đừng bàn tán,
đừng tụ tập,
đừng hỏi,
đừng gặp,
đừng can gián,
đừng đừng đừng…
sẽ tránh được những cái móng ngựa trùng trùng
đang mọc lên phì nhiêu tươi tốt
chỉ chờ ai đó lỡ chân
sẽ đứng vừa vặn vào cái móng
may thì được nghe tuyên án, không may thì lặng câm ngậm án
âm thầm hóa kiếp làm ngựa ô…
Lịch sử đang ghi chép những trang não nùng
những trò hề nhức óc
Lịch sử, lịch sử
khi lịch sử đang hằn lên bầu trời xứ sở…
cả ngàn thiếu niên Việt Nam điểm 0 môn Sử
Kỳ tích này dành tặng tương lai!
Có lúc nào như lúc này
Đừng gọi nhau là trí thức
Mà nguy!
“Đời sau ai ai cũng là Thượng quan
Mặt đất đâu đâu cũng là sông Mịch La”
Nguyễn Du đồng điệu Khuất Nguyên
Tôi đồng điệu với ai?
Anh đồng điệu với ai?
Chúng ta đồng điệu
trong nỗi buồn phản chiêu hồn
Thôi đừng gọi hồn ai
Mặt đất đâu đâu cũng sông Mịch La
Cẩn thận cẩn thận, ngày phán xét!
Cẩn thận, cẩn thận, ngày tuẫn tiết!
* * *
Có lúc nào như lúc này
Cơn giông phủ lên đất kinh kỳ
Mưa tràn xuống không ngưng không nghỉ
Chiều Quán Sứ người không thắp hương
Niềm tin vắt vẻo góc đường vệ phố…
Những bản án khép lại nhiều chân trời!
Những phiên tòa làm núi sông nhỏ lệ.
Có lúc nào
như lúc này
kết án! kết án! kết án!
ôi tô tem kết án
tô tem sói
tô tem những đồng bạc vô hình
hàng hàng thái thú cất giọng vang ngân..
át lời tổ phụ!
Thăng Long- Đông đô- Hà Nội âm u
Chiều tháng tám.
T.L.
------------------
*****
Em phỏng thơ của cụ Hồ:
Trả lờiXóaHà Vũ là kẻ anh hùng,
Vì dân vì nước mà quên thân mình
Cả nước đang thì thầm, thì thầm.
Trả lờiXóaLịch sử khắc sâu: lúc này cả nước đang thì thầm.... thì thầm...