++ Hãy đến với nhau bằng tấm lòng trung thực!++

Thứ Hai, 18 tháng 7, 2011

Vọng phu đá hóa biểu tình

Đôi lời với bạn đọc:

Đây là comment của đọc giả Bùi Khắc Vinh trong bài "Hỡi em người con gái Việt Nam", chủ Blog xin để thành một bài để bạn đọc thưởng thức.

VỌNG PHU ĐÁ HÓA BIỂU TÌNH
Bùi Khắc Vinh kính tặng các mẹ, các chị,
các em đi Biểu tình ngày 17.07.2011 

Nợ nước thù nhà,
Giặc đã đến nhà.
Những lang sói tràn qua biên giới,
Những cánh rừng bị đào xới,
Những đỏ ngầu bô xít Tây Nguyên,
90% những dự án khắp ba miền,
Đã có những phố tầu, quảng cáo chữ tầu to hơn chữ Việt...

Cha vẫn còn nằm dưới đáy biển Hoàng Sa,
Mẹ vẫn lệ nhòa khói nhang mộ gió.
Chồng ơi chồng, Vị Xuyên, Hà Giang... ngày đó,
Nước mắt cạn rồi,
Em bồng con hóa đá Vọng Phu ...

Không, không,
Em và con không thể cứ mãi là hòn đá
Bởi đất nước hôm nay:
Một con sâu, hai con sâu… sao nhiều sâu quá ?!

Này sâu!
Hãy nghe cho rõ:
“Không có gì quý hơn Độc lập Tự do!”
Bác Hồ dạy:
Độc lập không được quỳ gối trước kẻ thù,
Tự do không được lấy dùi cui bịt mồm dân yêu nước!

Này ngoại xâm!
Đừng hí hửng tưởng đã lừa được bầy sâu
Mà vội quên những nhãi ranh Tuyên Đức(*)
Tham lam, độc ác, động binh không ngừng [1].
Nay Hà Nội thênh thang có đủ cả núi rừng
Trong quy hoạch vẫn dành nhiều đống đa đống mác [2].
Thơ Hồ Xuân Hương nay phổ thành tiêng hát:
Ví đây đổi phận xuân sơn được
Thì sự anh hùng há Vọng Phu [3]?!


Hà Nội, ngày 17.07.2011
TS Bùi KhắcVinh

 
[1] Đại thi hào Nguyễn Trãi trong ‘Bình ngô đại cáo’ đã viết ‘thằng nhãi ranh tuyên đức động binh không ngừng’;
[2] Ý thơ này là của Nữ KTS Trần Thanh Vân (hình như) khi bà comment trên mạng nào đó (xin thất lễ vì kô nhớ rõ link) về sự kiện tầu tầu dám xâm nhập vùng biển chủ quyền lãnh hải nước ta, cắt cáp tầu Bình Minh 02 và tầu Viking 2 của VN;
[3] Dựa theo ý của Nữ sỹ Hồ Xuân Hương trong bài thơ đặc sắc độc đáo ‘Đền thái thú’ khi Bà “ghé mắt trông ngang thấy bảng treo”. 
 (*) Ghi thêm: "Nhãi ranh Tuyên Đức" - ý của Nguyễn Trãi trong bài BÌNH NGÔ ĐẠI CÁO, ở đây là nói về vua Minh Tuyên Đức của Tàu, cha ông ta coi vua Tàu chỉ là thằng nhãi ranh...
Chắc mọi người đều nhớ, đoạn mà Nguyễn Trãi mô tả là: 
"thằng nhãi ranh Tuyên Đức nghe hơi mà mất vía
Lý An, Phương Chính... nín thở cầu thoát thân"...



------------------
*****


3 nhận xét:

  1. Đá Vọng Phu

    Thưa quý vị,

    Tôi nghĩ hình tượng và sự tích “Đá Vọng Phu” chỉ có ở Việt Nam. Bài thơ này, tác giả đã lột tả đầy đủ ý nghĩa của hình tượng bi tráng đó. Nhân đây, xin được góp đôi điều cảm nghĩ:
    Cách nay không lâu, khi thấy hình ảnh một người phụ nữ có chồng đang bị giam giữ (tù) vì tranh đấu cho công lý và lẽ phải, tham gia biểu tình chống bành trướng Tàu, tôi có cảm nhận ghi tặng những người phụ nữ Việt Nam đáng kính như sau; Xin ghi lại để chia sẻ:

    Có Đá Vọng Phu bên đường qua ải bắc,
    Có Đá Vọng Phu trên dãy núi Nghĩa Bình;
    Nay những “Đá Vọng Phu” xuống đường mang hồn Nước:
    Tổ Quốc có thái an mới có mái ấm gia đình!


    Thân mến.

    Trả lờiXóa
  2. Xưa đá vọng phu chờ chồng bên ải Bắc
    Nay đá vọng phu là tiếng thét biểu tình
    Nhắn gửi lòng dân đến tận triều đình
    Dân thương dân lập bàn thờ
    Hại dân dân đái sụt mồ, thấu xương

    Trả lờiXóa
  3. Hoàng Bình Nguyênlúc 07:33 18 tháng 7, 2011

    Bài thơ rất hay mà sâu lắng, càng đọc càng hay. Hay nhưng ko dám vui- Hay mà buồn. Tác giả cố dẫn những nữ nhân sĩ VN. Nữ KTS Trần Thanh Vân nói về HN mở rộng rồi (thêm cả Ba Vì núi non) dư đất để (nếu china sang xâm lấn nữa...) làm thêm nhiều cái gò đống đa nữa; Nữ sĩ Hồ Xuân Hương (cũng họ Hồ !!!):
    Ví đây đổi phận xuân sơn được
    Thì sự anh hùng há Vọng Phu !!!
    thì tác giả 'chơi chữ' tuyệt vời! Tôi cũng đã đọc lời bình của tác giả tại entry "Hỡi em người con gái Việt Nam!", nguyên bản tác giả ko viết hoa chữ "xuân sơn" và cũng ko viết hoa chữ "tuyên đức" là có chủ ý đấy, bác Quý lại viết hoa chữ 'Tuyên Đức' là ko hiểu ý của tác giả?
    Nếu bác Quý cho lời comt thành 1 entry thì cũng nên thêm vài bức ảnh (ảnh chị Hằng, ảnh các chị em, ảnh mấy con sâu róm như lời đ/c Trương Tấn Sang đã nói, ảnh Nguyễn Trãi... chẳng hạn). Tôi rất xúc động khi đọc bài thơ này. Cảm ơn bác Quý và tác giả. HBN

    Trả lờiXóa

Tìm kiếm Blog này