++ Hãy đến với nhau bằng tấm lòng trung thực!++

Thứ Sáu, 15 tháng 7, 2011

Loạt bài của nhà văn Phạm Viết Đào về Cụ Hoàng Mười

- Thưa Cụ, liệu Thần linh của nước đó có mạnh hơn Thần linh của Việt Nam không ?
-Ngươi nên hiểu thần linh thì không bao giờ vì cái chuyện dương gian đánh nhau mà lôi kéo thần linh vào đánh nhau với thần linh đâu. Thần linh là lực lượng bảo vệ “ phần dương” của con người, chứ không phải lôi kéo nhau vào đánh nhau. Được phong thần linh không phải là chuyện đơn giản. Cho nên thần linh của nước đó chắc chắn cũng sẽ đi theo Việt Nam thôi... Đã có 100 thần linh tham gia giúp Việt Nam…
Việt Nam không bao giờ đơn độc, nếu xảy ra chuyện, các nước xa và các nước Đông Nam Á sẽ nhảy vào giúp Việt Nam !
Vấn đề là ở chỗ: Việt Nam phải củng cố nội bộ, củng cố mối quan hệ giữa con người với con người !


Người được Cụ Hoàng Mười mượn làm "thông dịch"...
Ảnh: Phạm Viết Đào chụp...


Pham Chi Nhan pdcnhan@gmail.com:


-Cháu suy nghĩ mấy đoạn xem đây có là Sấm Trạng Trình nói về hiện nay. Đợt này thấy nói về cụ Hoàng Mười, cháu lại giật mình nghĩ đến câu:

"Có thầy Nhân Thập đi về Cây cỏ phù trì, tả hữu thành binh"...
Vậy thì Thầy Nhân Thập có phải là Quan Hoàng Mười không, nếu đúng thì có vẻ Việt nam sẽ sáng sủa ra chú ạ…


( Phần Clip... đang được đưa lên sẽ hiện lên sau... )





Cụ Hoàng Mười:
-Quan trọng là quan trọng ở chỗ đó.
-Thưa Cụ, nó phá nội bộ thì nó phá kiểu gì ?
Cụ Hoàng Mười:
- Nó đưa những phần tử kích động đến, phản động đến, nó đưa người của nó sang, nó dụ dỗ dân khổ, nó lợi dụng những cái vùng biên giới, dân tộc thiểu số không có hiểu biết, không có nhận thức…Nó đánh từ đó đánh ra…

-Nó có đánh ở ngoài biển vào không ?
Cụ Hoàng Mười:
- Ngoài biển thì ngay cái Trường Sa và Hoàng Sa nó không bao giờ nó chịu công nhận đâu.Nó luôn nhận là của nó.
-Nó có chiếm được của mình không ?

Cụ Hoàng Mười:
-Tạm thời chưa thể chiếm được bởi vì cả thế giới đã vào cuộc rồi. Việt Nam có giấy tờ để chứng minh Hoàng Sa và Trường Sa là của Việt Nam cho nên Trung Quốc tạm thời chưa làm được gì!

-Tương lai nó có dùng lực lượng quân sự để đánh không ?
Cụ Hoàng Mười:
-Nó sẽ đánh thôi !

-Quãng nào thì nó đánh?
Cụ Hoàng Mười:
-Khi nào mà nó đánh được bên trong; bên trong Việt Nam bị nó dụ dỗ thì nó sẽ đánh…

-Trước mắt thì chắc nó chưa dám đánh ?
Cụ Hoàng Mười:
-Chưa dám đánh…Ở cái thời kỳ này mà dùng chiến tranh nóng là không được…Trung Quốc hiện nay đã là một cường quốc rồi. Nó không có sợ ai cả. Nhưng mà Việt Nam cũng không ít đồng minh.Chỉ cần Việt Nam có chuyện thì các nước xa và các nước Đông Nam Á sẽ nhảy vào. Việt Nam không bao giờ đơn độc.

-Vấn đề của Việt Nam bây giờ là phải tìm cách củng cố nội bộ và…
Cụ Hoàng Mười:
-An ninh quốc phòng…đẩy mạnh an ninh quốc phòng…Nhưng cái chính vẫn phải đoàn kết giữa các dân tộc, giữa con người với con người. Đó mới là điều quan trọng nhất.Ở đâu thì cũng vậy và thời kỳ nào thì cũng thế…

-Còn bây giờ Hội đồng, các vị thần linh ở dưới…
Cụ Hoàng Mười:
-Ở trên trời chứ không phải ở dưới đất…

-Vâng ở trên trời, ở trên trời…Các vị sẽ giúp đỡ cho con cháu…
Cụ Hoàng Mười:
-Tất nhiên là sẽ giúp, tất cả sẽ vào cuộc giúp Việt Nam ?

-Từ Cụ Lý Thường Kiệt, Cụ Trần Hưng Đạo…

Cụ Hoàng Mười:
-Tất cả, tất cả…

Phạm Viết Đào ghi

--------------------------------------------





Ông Hoàng Mười hay còn gọi là Ông Mười Nghệ An. Ông là con của Vua Cha Bát Hải Động Đình, vốn là thiên quan trên Đế Đình, thần tiên trong chốn Đào Nguyên. Theo lệnh ông giáng trần để giúp dân phù đời. Về thân thế của ông khi hạ phàm thì có rất nhiều dị bản. Theo như ở vùng Nghệ Tĩnh thì ông được coi là Lê Khôi, vị tướng tài, cháu ruột và là người theo Lê Lợi chinh chiến trong mười năm kháng chiến chống quân Minh, sau làm đến nguyên thần tam triều Lê gia, phong đến chức Khâm Sai Tiết Chế Thủy Lục Chư Dinh Hộ Vệ Thượng Tướng Quân. Lại có một dị bản khác cho rằng ông giáng xuống trần là Uy Minh Vương Lí Nhật Quang, con trai Vua Lí Thái Tổ, cai quản châu Nghệ An.
Nhưng sự tích được lưu truyền nhiều nhất có lẽ là câu chuyện: Ông Mười giáng sinh thành Nguyễn Xí, một tướng giỏi dưới thời Vua Lê Thái Tổ, có công giúp vua dẹp giặc Minh, sau được giao cho trấn giữ đất Nghệ An, Hà Tĩnh (cũng chính là nơi quê nhà). Tại đây ông luôn một lòng chăm lo đến đời sống của nhân dân, truyện kể rằng có một lần xảy ra cơn cuồng phong làm đổ hết nhà cửa, ông liền sai quân lên rừng đốn gỗ về làm nhà cho dân, rồi mở kho lương cứu tế. Trong một lần đi thuyền trên sông, đến đoạn chân núi Hồng Lĩnh, thì lại có đợt phong ba nổi lên, nhấn chìm thuyền của ông và ông đã hóa ngay trên sông Lam. Trong khi mội người đang thương tiếc cử hành tang lễ, thì trời quang đãng, nổi áng mây vàng, bỗng thấy thi thể của ông nổi trên mặt nước nhẹ tựa như không, sắc mặt vẫn hồng hào tươi tắn như người đang nằm ngủ, khi vào đến bờ, đột nhiên đất xung quanh ùn ùn bao bọc, che lấy di quan của ông. Lúc đó trên trời bỗng nổi mây ngũ sắc, kết thành hình xích mã (có bản nói là xích điểu) và có các thiên binh thiên tướng xuống để rước ông về trời.


Sau này khi hiển ứng, ông được giao cho trấn thủ đất Nghệ Tĩnh, ngự trong phủ Nghệ An. Nhân dân suy tôn ông là Ông Hoàng Mười (hay còn gọi là Ông Mười Củi) không chỉ vì ông là con trai thứ mười của Vua Cha (như một số sách đã nói) mà còn vì ông là người tài đức vẹn toàn, văn võ song toàn (“mười” mang ý nghĩa tròn đầy, viên mãn), không những ông xông pha chinh chiến nơi trận mạc, mà ông còn là người rất hào hoa phong nhã, giỏi thơ phú văn chương, không chỉ nơi trần thế mà các bạn tiên trên Thiên Giới ai cũng mến phục, các nàng tiên nữ thì thầm thương trộm nhớ. Sau các triều đại đã sắc tặng Ông Mười tất cả là 21 sắc phong (tất cả đều còn lưu giữ trong đền thờ ông).


Cùng với Ông Hoàng Bảy, Ông Hoàng Mười cũng là một trong hai vị Ông Hoàng luôn về ngự đồng, cũng bởi vì ông còn được coi là người được Vua Mẫu giao cho đi chấm lính nhận đồng (khác với Ông Bảy, những người nào mà sát căn Ông Mười thì thường hay hào hoa phong nhã, giỏi thi phú văn chương). Khi ngự về đồng Ông Mười thường mặc áo vàng (có thêu rồng kết uốn thành hình chữ thọ), đầu đội khăn xếp có thắt lét vàng, cài chiếc kim lệch màu vàng kim. Ông ngự về tấu hương rồi khai quang, có khi ông múa cờ xông pha chinh chiến, có khi lại lấy quạt làm quyển thư, lấy bút gài đầu để đi bách bộ vịnh phú ngâm thơ, có khi ông lại cầm dải lụa vàng như đang cùng người dân lao động kéo lưới trên sông Lam (quan niệm cho rằng đó cũng là ông kéo tài kéo lộc về cho bản đền) và ông cũng cầm hèo lên ngựa đi chấm đồng như Ông Bảy, người ta cũng thường dâng tờ tiền 10.000đ màu đỏ vàng để làm lá cờ, cài lên đầu ông. Khi ông ngự vui, thường có dâng đọi chè xanh, miếng trầu vàng cau đậu, thuốc lá (là những đặc sản của quê hương ông) rồi cung văn tấu những điệu Hò Xứ Nghệ rất mượt mà êm tai.

Đền thờ Ông Hoàng Mười là Đền Chợ Củi, chính là nơi năm xưa di quan ông trôi về và hóa, qua cây cầu Bến Thủy, bên sông Lam, núi Hồng Lĩnh, thuộc xã Nam Đàn, tỉnh Nghệ An (cũng chính là nơi quê nhà của Ông Mười). Ngày ông giáng sinh 10/10 âm lịch được coi là ngày tiệc chính của ông, vào ngày này, du khách thập phương nô nức đến chiêm bái cửa đền ông thật là tấp nập, trải dải đến tận đôi bờ sông Lam, người ta dâng ông: cờ quạt bút sách ... để cầu tài cầu lộc cũng là cầu mong cho con em được đỗ đạt khoa cử, thành tài để làm rạng danh tổ tông.


Khi thỉnh Ông Mười, văn hay hát rằng:





TÔI ĐƯỢC YẾT KIẾN CỤ HOÀNG MƯỜI ĐỂ HỎI CHUYỆN AN, NGUY CỦA ĐẤT NƯỚC… ( Phần 3...)



Chiều nay 15/7 sẽ đưa lên blog clip quay bằng máy ảnh:

CỤ HOÀNG MƯỜI NÓI VỀ CHIẾN LƯỢC PHÒNG THỦ ĐẤT NƯỚC, BẢO VỆ TRƯỜNG SA, HOÀNG SA....








TÔI ĐƯỢC YẾT KIẾN CỤ HOÀNG MƯỜI ĐỂ HỎI CHUYỆN AN, NGUY CỦA ĐẤT NƯỚC… ( Phần 2... )



-Việt Nam mình ở mỗi tỉnh có một vị thần linh, vậy có tất cả bao nhiêu vị thần linh của đất nước mình thưa Cụ ?
Cụ Hoàng Mười:
-Ta cũng không đếm được. Không phải cứ một tỉnh chỉ có một vị thần linh đâu. Còn nhiều nữa. Ví dụ như sông thì có thần sông cai quản. Có thổ thần. 12 con giáp cũng có 12 vị thần. Còn có cả thần Đói, Thần Sắc đẹp, thần gì cũng có hết…Nếu không có thần thì ta giúp cho…Những ai giúp được dương gian thì đó được coi là thần hết? Những vị thần cai quản những cái miếu nhỏ do dân chúng lập nên đều gọi là thần…
-Xin hỏi Cụ trên vùng Cửa Đền có cái Đền thờ, ở đó có Thần không?
Cụ Hoàng Mười:
-Không có đâu…Không thấy…
-Thế đền Thờ Lý Nhật Quang, Đền Quả Sơn ?
Cụ Hoàng Mười:
-Đó là hiện thân của ta…
-Coi như là con cháu của Cụ…
-Thế còn các Tướng như Nguyễn Xí, Nguyễn Chích ?
Cụ Hoàng Mười:
-Ta hiện thân rất nhiều, ta cử người xuống làm quan, làm ra…( nghe không rõ )
-Coi như đó là hiện thân của Cụ xuống trần để giúp dân, giúp đất nước Việt Nam…
-Theo Cụ thì hiện nay các Thần linh cũng đang xúm tay vào bảo vệ đất nước?
Cụ Hoàng Mười:
-Đã có 100 người vào…
-Thế cái vùng đất này có yên hòa không thưa cụ…
Cụ Hoàng Mười:
-Không tốt ta cũng cho nó tốt. Thuộc quyền cai quản của ta. Ta không giúp cái đất này thì giúp cái đất nào nữa?
-Ngươi có vẻ quan tâm tới đất nước Việt Nam?
-Con quan tâm vì con là cán bộ của nhà nước?
Cụ Hoàng Mười:
-Ngươi làm gì?
-Con làm ở Bộ Văn hóa? Cụ xem giúp hộ nhà cửa đất đai ở Hà Nội của con có bị cái gì không?
Cụ Hoàng Mười:
-Hơi xa quá. Nằm ngoài vùng kiểm soát của ta…

-Thưa cụ nếu về Hà Nội thì con nên tìm vị Thần nào để cầu xin…
Cụ Hoàng Mười:
-Ngươi sống cho có tâm…Không phải cứ cầu xin thần là được. Mình cầu xin mà mình không có tâm mình cầu xin về rồi mình đi phá người khác thì cầu làm gì…Cầu như thế là rước họa vào thân chứ không phải đi cầu thần giúp.

-Lúc chiều hình như Cụ xuống Trung tâm, vậy Trung tâm nhờ Cụ giúp điều gì đấy ạ?
Cụ Hoàng Mười:
-Xuống để trừ một số ma quỷ? Ta thấy nó béo…

-Ma, quỷ nào đấy ạ ? 
Cụ Hoàng Mười:
-Ta cũng không biết, không phải to béo mà ta chỉ ta chỉ thấy nó có nhiều năng lượng…

-Thế cụ có diệt được nó không ạ?
Cụ Hoàng Mười:
-Tạm thời chưa. Ngày mai ( ngày 9/7/2011 ) mới đánh một trận quyết định…

-Ngày mai cụ lại phải xuống…
Cụ Hoàng Mười:
-Các ngươi nên xuống, chú ý khi mà liệt sĩ nào về từ trung tâm nào thì khi  mà trung tâm đó được bảo vệ ổn định thì nhà mình ổn định. Cho nên khi đã đưa được hài cốt liệt sĩ về thì thỉnh thoảng khi nào rảnh mình lại đưa liệt sĩ xuống cái trung tâm đó. Bởi vì khi mà liệt sĩ nhà mình về từ trung tâm đó thì rất nhiều cái vong lạ nó cũng biết nhà mình. Sau này nếu trung tâm mất ổn định thì vong lạ nó theo về nhà mình ngay…

-Bây giờ nhà con phải thường xuyên đến…
Cụ Hoàng Mười:
-Không cần đâu. Khi nào rảnh thì xuống tham quan…Tốt nhất  thì nên đưa liệt sĩ mình đi theo đến  đó để đi giúp đồng đội, kiểm tra xem trung tâm có cái việc gì. Bảo vệ trung tâm là bảo vệ cho nhà của mình…

-Các liệt sĩ, các gia đình cũng phải có trách nhiệm với trung tâm…
-Ta đưa được liệt sĩ về rồi tưởng là không phải xuống nữa…
Cụ Hoàng Mười:
-Không phải. Vì xuống đó chỉ tốt thôi…

-Xuống đó lỡ ma quỷ nó nhập vào thì sao…
Cụ Hoàng Mười:
-Không sao đâu; sẽ có liệt sĩ nhà mình bảo vệ cho mình…
-Ở dưới Đền Củi, dân ngoài bắc hay vào cầu xin…Họ thành tâm thế thì có đạt hiệu quả gì không ?
Cụ Hoàng Mười:
-Thành tâm! Ngươi thấy họ mang nhiều đồ là họ thành tâm ?

-Họ đến để họ cầu tài, cầu lộc là nhiều…Dân Hà Nội đồn nhau là Đền Củi thiêng…
Cụ Hoàng Mười:
-Đền của ta dân Bắc đến đông hơn dân Nghệ An…

-Vì cụ phù hộ cho nhiều…
Cụ Hoàng Mười:
-Không phải đâu. Người nghèo đến có tâm ta cho cũng cho. Người nghèo không đến ta cũng cho.Có tâm ta cho hết. Có điều họ có biết sử dụng không?

-Có tâm là được. Phải có tâm là được. Đến cũng được, không đến cũng được…
Cụ Hoàng Mười:
-Không phải đâu.Phải đến chứ. Đến mà xin ít tiền…

-Dạo này Cụ đang ở Trung tâm…
-Cụ còn ở được lâu nữa không ?
-Mai cụ lại xuống Trung tâm đấy ạ?
Cụ Hoàng Mười:
-Mai thì ta xuống…

-Ngày mai nhà con đưa tiễn Cụ xuống nhá…
Cụ Hoàng Mười:
-Mồng mười nhà ngươi hãy xuống, truy điệu cho thằng Nghĩa cha cậu Vinh. Đi một lần thôi. Kéo càng đông càng vui ta càng được nhiều tiền…

-Đến đó thắp hương là được?
Cụ Hoàng Mười:
-Cứ đi cho biết. Con nên thay mặt liệt sĩ nhà mình thắp hương cho đồng đội…Bây giờ thì ngủ ngon rồi…

-Tự nhiên cụ về cụ giúp trung tâm hay có ai đến kêu mời cụ không ? Hay Cụ biết ở chỗ đó cần có vai trò của Cụ?
Cụ Hoàng Mười:
-Thực ra ta biết cái trung tâm này từ lâu rồi…Không phải tự nhiên mà ta đến đâu. Tự nhiên dạo này ở đó ma quỷ xuất hiện ở rất nhiều…Do khi người nhà đến, do người chưa giải quyết được buồn, người thì đưa tang đến. Bao nhiêu cái vong lạ ma quỷ nó đi theo, nó vào…Cho nên ta phải giải quyết nhiều lắm…
-Thế thì loại ma quỷ nó đến đó nó làm được gì, nó đòi hỏi cái gì?
Cụ Hoàng Mười:
-Nó nhập vào người dương. Các ngươi không hiểu nó làm giỏi như thế nào đâu. Nó làm được cả mưa, cả chớp cơ mà…
( Nghe không rõ )
Nói ra có vẻ hoang đường, chưa gặp chưa biết…( nghe không rõ ).Người đó ở Yên Thành, ngươi hỏi mà xem, nó làm được sấm chớp…

- Nguy hiểm nhỉ …
Cụ Hoàng Mười:
- Từ từ sẽ biết. Chúng nó cũng mạnh chứ đâu phải vừa đâu?

-Cụ về đây có được lâu không ạ?
Cụ Hoàng Mười:
-Thích thì ta lên, không thích thì thôi, ta ở dưới ấy ta ngủ…

-Cụ về trung tâm ấy có lâu không?
Cụ Hoàng Mười:
-Lâu lắm… Khi nào cần thiết thì ta sẽ lên giúp…
( Nghe không rõ )

-Các thần linh phù trợ cho phần dương ví dụ như bảo vệ đất nước thì nhập vào một người nào đó…
Cụ Hoàng Mười:
-Hiện thân, giáng trần vào một người nào đó để cầm quân để bảo vệ đất nước, vừa là nhà chính trị vừa là thần linh…

-Coi như hồn thiêng sông núi nhập vào…
-Thưa cụ thì vùng Nghệ An mình thì vùng nào được coi là có hồn thiêng sông núi nhất, gọi là địa linh thì đó là vùng nào ? Tốt nhất đất đai…
Cụ Hoàng Mười:
-Địa linh nhân kiệt…

-Ở vùng nào là chính…
Cụ Hoàng Mười:
-Ở đâu cũng có người tài…Không thể nói ở đâu nhiều người tài nhất…
-Thường ở Nghệ An, nhìn vào lịch sử thì người tài nằm trong vùng bán kính 15 km từ Nam Đàn, quay sang Diễn Châu, Thanh Chương đó có người tài nhiều…
Cụ Hoàng Mười:
-Không phải đâu…
-Không thể chia vùng đất nào nhiều người tài, nhiều người giúp…
-Người tài nằm rải rác ở khắp nơi…

-Cụ Hồ xuống dưới ấy Cụ giúp phần nào của dương thế ?
Cụ Hoàng Mười:
-Cụ được phong Thánh. Trong lịch sử thần linh thì Cụ Hồ được phong nhanh nhất…
-Còn các Cụ Trần Hưng Đạo, Lý Thường Kiệt…
-Những người đó “ đánh nhau “ với ta suốt…Các cụ này khi gặp ta đều phải chào…Đâu có mạnh bằng ta…Nói thế chứ đánh nhau để làm gì…

-Thế Cụ là quan võ ?
Cụ Hoàng Mười:
-Ta cả võ cả văn cái gì ta cũng làm được hết…

-Thế Nguyễn Du là thế nào?
Cụ Hoàng Mười:
-Nguyễn Du là đại thi hào dân tộc chứ đâu có phải là thần linh…

-Nhưng Nguyễn  Du cũng đã được hưởng khí thiêng sông núi?
Cụ Hoàng Mười:
-Tất nhiên là thế rồi…

-Hồi mà mấy ông tướng như Nguyễn Chích, Nguyễn Xí cũng đã về cái vùng đất này để đánh nhau…với quân Minh…
Cụ Hoàng Mười:
-Họ đã hoàn thành nhiệm vụ.

-Đó có phải là những người hiện thân của Cụ không ?
Cụ Hoàng Mười:
-Người hiện thân của ta không nhiều đâu…
- Bây giờ ta có nói ra nhà ngươi cũng không biết đâu…

-Ví dụ ?
Cụ Hoàng Mười:
-Không tìm ra được đâu…Những người này không có tiếng tăm gì nhưng mà rất giỏi…
-Ta buồn ngủ quá rồi.
-Thôi cho ta về ngủ…Mai ta còn phải đi…

-Mai cho con theo Cụ cùng xuống trung tâm nhá. Con ở Hà Nội về thời gian ít…
-Nhà có xe…
Cụ Hoàng Mười:
-Ngươi thay mặt liệt sĩ nhà ngươi xuống thắp hương cho các liệt sĩ…
-Mai thu xếp đi cho vui cũng được…

-Con ở Hà Nội về không ở được lâu, cũng thành tâm…
-Thôi bây giờ ta để Cụ về nghỉ…
Cụ Hoàng Mười:
-Các ngươi tha cho ta về…

-Cảm ơn Cụ nhá…

( Trên đây là toàn bộ buổi hầu chuyện Cụ Hoàng Mười tối 8/7 được ghi lại từ băng ghi âm; Phần sau sẽ tiếp tục nghe ý kiến của Cụ chiều ngày 9/7/2011 nó về vấn đề bảo vệ đất nước; Ý chỉ của cụ được ghi lại bằng máy ảnh có hình ảnh và và ghi âm vì được Cụ cho phép… )

------------------
*****


1 nhận xét:

Tìm kiếm Blog này