Đôi lời thưa với bạn đọc:
Tôi viết bài này hôm 01/11/2010 nhân dịp bà Hillary Clinton đến Hà Nội lần thứ hai trong năm 2010 để tham dự Hội nghị cấp cao Đông Á, nhân dịp năm Việt Nam làm chủ tịch ASEAN.
Bài viết tôi gửi đến trang mạng trannhuong.com và hôm nay 23/7/2011, nhân dịp bà có bài phát biểu và tuyên bố rất quan trọng tại hội nghị an ninh lớn nhất của châu Á, ARF lần thứ 18 tổ chức tại Bali thuộc Indonesia, một lần nữa thể hiện quan điểm của Hoa Kỳ về tranh chấp trên Biển Đông.
Sau hai lần Blog bị đánh sập, thì rất may ngoài bài đăng trannhuong.com, bài đã được đăng trên Saigon Echo và đăng trên groups.yahoo.com.
Sau đây xin giới thiệu đến bạn đọc bài viết đăng trên Saigon Echo.
--------------------------------
Hillary Clinton - một người bạn lớn của Việt Nam! |
Tác Giả: Nguyễn Hữu Quý |
Thứ Ba, 02 Tháng 11 Năm 2010 08:28 |
Viết nhân dịp Bà Ngoại trưởng Hoa Kỳ Hillary Clinton có chuyến công du châu Á và tham dự Hội nghị cấp cao Đông Á (EAS) lần thứ 5 tại Hà nội, ngày 29 và 30/10/2010. Không biết có phải có một mối lương duyên nào đó, mà gia đình cựu Tổng thống Bill Clinton và cá nhân bà Ngoại trưởng Hillary Clinton lại có ấn tượng đối với đất nước ta đến vậy; Năm 1995, sau 20 năm bị nước Mỹ cấm vận, chính ngài Tổng thống Bill Clinton là Tổng thống Mỹ dỡ bỏ lệnh cấm vận đối với nước ta, để từ đó Việt Nam có cơ hội để hòa nhập từng bước với cộng đồng quốc tế, sau gần 10 năm thực hiện “công cuộc đổi mới do Đảng ta khởi xướng và lãnh đạo”. Rồi đến năm 2000, bà đi cùng chồng trong chuyến công du đến đất nước Việt Nam, chắc hẳn đã để lại cho Bà, một luật sư được xếp trong nhóm 100 luật sư giỏi nhất nước Mỹ, và đương kim đệ nhất phu nhân, mà với trí thông minh tuyệt vời, không thể không tác động đến Đức lang quân là đương kim Tổng thống, có những kỷ niệm khó quên về đất nước hiền hòa và mến khách chúng ta!? Còn nhớ, Bà cùng con gái Chelsea đội nón lá Việt Nam, xung quanh là “đội đặc nhiệm” bảo vệ dày đặc, không chỉ là người Mỹ, mà còn có cả lực lượng an ninh của Việt Nam, đi đến vùng nông thôn Phú Thọ; đồng thời trên màn hình Tivi trình chiếu hình ảnh nông dân Việt Nam đang “đãi cát tìm… hài cốt lính Mỹ”… tất cả hẳn đã để lại cho Bà kỷ niệm khó quên về một dân tộc bao dung và độ lượng!? Nhưng ấn tượng nhất về Bà, là bài phát biểu tại Hội nghị diễn đàn khu vực ASEAN (ARF) lần thứ 17 diễn ra vào 22 và 23/7/2010 tại Hà Nội; tại đó thay mặt Chính phủ Hoa Kỳ, Bà tuyên bố: An ninh trên Biển Đông và toàn hằng hải trên Biển Đông là “lợi ích quốc gia của Hoa Kỳ”, và “Mỹ không đứng về một bên nào trong tranh chấp Biển Đông, nhưng ủng hội một giải pháp hòa bình, không dùng vũ lực và dựa trên luật pháp Quốc tế…”; Phát biểu của Bà đã tạo cho cộng đồng ASEAN, vốn “đồng sàng dị mộng” cùng mạnh mẽ đứng về một phía để bảo vệ công lý xung quanh tranh chấp của từng nước về Biển Đông đối với Trung Quốc; Phát biểu của Bà bất ngờ đến nỗi, ngoại trưởng Trung Quốc, ngài Dương Kiết Trì đã phải bỏ ra ngoài phòng họp, và gần một tiếng sau, Ngài trở lại phòng làm việc, và có tuyên bố đại ý rằng Trung Quốc là nước lớn, các nước ASEAN là nước nhỏ… Rõ ràng là, Ngài Dương Kiết Trì, có thể về mặt cá nhân chưa xứng đáng lắm với một chính khách cầm đầu ngành Ngoại giao của một nước lớn; nhưng qua đó, để chúng ta thấy được thói ngạo mạn, Đại Hán… đã ăn sâu trong tiềm thức của giới lãnh đạo Bắc Kinh từ cổ đến kim vẫn không có gì thay đổi; đồng thời cũng là “cơ hội” để nước Mỹ và thế giới thấy được bộ mặt thật của cái gọi là “phát triển hài hòa”, “tình hình Biển Nam Trung hoa vẫn ổn định” v.v.. mà Trung Quốc đã rất thành công, và bằng nhiều thủ đoạn đã lừa phỉnh được các quốc gia trên thế giới. Và hôm nay, Bà đã trở lại, vẫn hào hoa, xinh đẹp vốn có; nhưng cũng rất mạnh mẽ của một người thông thái… Bà mang đến Hội nghị cấp cao Đông Á lần này, một thái độ trước sau như một của Hoa Kỳ trong các vấn đề khu vực, đã tạo nên sự thành công của Hội nghị nói chung và Việt Nam nói riêng. Có thể nói, những ai là người Việt Nam ngày đêm đau đáu với ngư dân đang đối mặt với bọn hải tặc nhà nước Trung Quốc trên vùng biển Hoàng Sa của Việt Nam nói riêng, trên Biển Đông và các quần đảo Hoàng Sa, Trường Sa nói chung; phát biểu của bà Ngoại trưởng Hillary Clinton sau hai lần Bà đến Hà Nội chỉ trong thời gian ngắn, như là một là một luồng gió mát, giữa không gian ngột ngạt do Trung Quốc cố gắng tạo ra xung quanh vấn để Biển Đông có thêm hy vọng và thậm chí biết được đích đến của vấn đề, dẫu còn nhiều gian nan ở phía trước!? Như là một định mệnh của lịch sử, trong lúc tham vọng của Bắc Kinh đang hồi tưởng như cao ngất và có thể đạt được ý muốn bằng “giải pháp song phương”, thì chính phát biểu của Bà Ngoại trưởng Hoa Kỳ, như là một lời cảnh báo đanh thép, dựa trên một sức mạnh thực lực để đảm bảo cho lời “cảnh cáo” ấy. Có thể nói rằng, chính nghĩa luôn luôn đứng về phía dân tộc Việt Nam, và quan trọng nhất, đó là lý do để dân tộc Việt Nam ta luôn luôn chiến thắng và là cơ sở để tồn tại, dẫu có hàng ngàn năm bị đồng hóa. Giữa lúc Việt Nam đang trong thế yếu(!?), giặc đang mạnh, thì cá nhân bà Ngoại trưởng và nước Mỹ lại có mặt đúng lúc, quả là nhân duyên lịch sử! Không có gì hơn, xin gửi đến Bà lời cảm ơn của một công dân Việt Nam; chúc Bà Ngọai trưởng có một chuyến đi châu Á dài ngày thành công, xứng đáng với niềm tin mà Ngài Tổng thống tài năng Barak Obama đã giao phó cho Bà! Chúc nước Mỹ thịnh vượng và có quan hệ tốt đẹp với Đất nước Việt Nam, nhân dân Việt Nam; mà đã bao lần lịch sử đã bị bỏ lỡ! Xin gửi lời chúc sức khỏe đến Cựu Tổng thống Bill Clinton và vợ chồng Chelsea lời chúc sức khỏe và hạnh phúc! 01.11.2010 - 23.7.2011 |
------------------
*****
Chia Sẻ
Trả lờiXóaBác Quý ơi,
Đọc tiêu đề đã muốn viết chia sẻ rồi, vì đó cũng là tình cảm trong tôi: Có rất nhiều người Bạn yêu thương Việt Nam mà ta phải trân trọng gìn giữ!
Clinton, không chỉ Hillary mà cả Bill, đều là những Người Bạn quý như thế. Họ thuộc thế hệ 68' là thời những sinh viên khắp nơi trên thế giới biểu tình chống chiến tranh xâm lược Việt Nam trong đó có cả những người như Gerhard Schröder, Joska Fischer, ... (Thủ tướng và Ngoại trưởng Đức sau này). Chính Bill Cliton đã khởi đầu công cuộc bắt tay Mỹ-Việt.
Ngay đây tôi nhớ đến André Menras mà tôi trân trọng ghi lại nơi đây lòng kính trọng Anh cũng như những Người Bạn của Việt Nam khác:
Yêu nhau: yêu đến trọn đời,
Thương nhau: Thương lúc biển trời bão giông;
Yêu-Thương: Sáng ấm lửa hồng,
Chân thành ghi tạc trong lòng: Tình Anh.
Chúng ta có thêm sức mạnh rất nhiều khi có những bàn tay BẠN BÈ như lương tâm nhân loại đến với chúng ta.
Trân trọng.
Bác Văn Đức có mấy câu thơ ngắn hay quá!
Trả lờiXóaBài viết rất hay,cám ơn bác.
Trả lờiXóa